Mình đã từng bắt đầu bằng sự “nỗ lực” của một người luôn muốn làm hài lòng tất cả mọi người xung quanh.
- Nỗ lực kiếm nhiều tiền vì sợ gia đình xem thường.
- Nỗ lực làm hài lòng người khác để được công nhận.
- Nỗ lực xây thương hiệu cá nhân để có ai đó tôn trọng.
- Nỗ lực giữ người trong công ty, đội nhóm vì sợ bị bỏ rơi.
Và cái kết là…
Mình vẫn cô đơn, vẫn stress, vẫn không đủ, vẫn bị phản bội, nợ nần, độc bước.
Mình nhận ra một sự thật:
Mọi sự nỗ lực đều sai khi mục đích của nó là để "trốn chạy" chứ không phải "đối diện".
Cho đến khi mình dừng lại…
Và thay đổi cách nhìn nhận về bản thân.
- Không phải bằng “chiến lược” hay “cày ngày cày đêm”.
- Mà là bắt đầu từ bên trong…
- Từ cách mình định nghĩa lại chính mình.
- Từ việc hài lòng với “phiên bản cũ”...
- Luôn cảm thấy chưa đủ…
- Để tái tạo nên một phiên bản mới hơn…
- Luôn cảm thấy đủ...... để chia sẻ, giúp đỡ những trẻ em còn khó khăn hơn...
Mình bỏ suy nghĩ không cần cố gắng để được công nhận, mà tự thân hành động đủ để tạo ra ảnh hưởng.
Và rồi, mọi thứ bắt đầu thay đổi.
- Facebook của mình chạm sâu hơn.
- Khách hàng đến một cách tự nhiên hơn.
- Doanh số tăng, mà không cần chạy theo ai cả.
- Nhân sự tốt hơn, khán giả “chất” hơn…
- Vì mình đã chuyển hoá từ bên trong.
Nếu anh chị cũng đang cảm thấy mình đang cố…
Để được yêu thương, để thành công, để có được “điều gì đó ngoài kia”...
Mà chưa từng thực sự quay vào trong để nhìn lại bản thân một cách tử tế…
Thì hãy chủ động mở lời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét